Chương trước
Chương sau
Về sau, Lưu Chương bất kể là làm gì đều sẽ mang theo Pai Pai, đặt trong lòng bàn tay, cùng nhau xem tivi, cùng nhau đi tắm nắng, nếu phải viết luận hoặc chơi game thì sẽ đặt trên đùi, thỉnh thoảng lại chạm vào nó vuốt ve một chút.
Pai Pai cũng rất thích được Lưu Chương vuốt ve, nhìn thấy Lưu Chương sẽ lập tức đem hai tai dựng lên, chạy theo anh, có lúc còn vội vàng mà lăn luôn xuống cầu thang, lăn một đường liền lăn đến bên chân Lưu Chương.
Lưu Chương đỡ lấy nó tỉ mỉ kiểm tra, vẫn không quên cười nhạo nó.
Bá Viễn có thể hiểu tại sao con thỏ lại dính Lưu Chương như vậy, bởi vì Lưu Chương gãi lưng cho người khác cảm giác vô cùng thoải mái, huống chi đây là một con thỏ.
Chỉ có Trương Gia Nguyên phát hiện điểm quan trọng, "Lưu Chương, lông trên đầu thỏ dường như bị anh xoa đến nỗi mỏng đi rồi."
Kể từ khi Trương Gia Nguyên nói vậy, Lưu Chương mỗi lần ở nhà gọi Pai Pai, Pai Pai sau đó sẽ lăn tròn mấy vòng, rồi dùng cái mông tròn ủn của mình đối mặt với Lưu Chương, tuyệt đối không để anh chạm vào đầu của mình.
Trương Gia Nguyên cảm thấy cái này chơi rất vui, động vật nhỏ quả nhiên có linh tính, thỉnh thoảng sẽ cùng Pai Pai nói chuyện. Lưu Chương mỗi lần nhìn thấy sẽ cướp nó lại, ôm vào trong lòng, đi đâu cũng mang nó theo đến đó. Thỏ nhỏ ngồi làm ổ trong lòng anh, thoải mái mà nheo nheo mắt, nhẹ nhàng mà nghiêng nghiêng thân thể tròn xoe của mình dựa vào người anh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.