Lưu Chương và Trương Gia Nguyên vì việc học mà phải chuyển đến nhà Bá Viễn ở.
Bá Viễn bế một con thỏ về nhà, thỏ con tròn tròn mũm mĩm với bộ lông xù mềm mại.
“Tiểu gia hỏa này từ đâu ra vậy?” Lưu Chương đối với bé thỏ mới đến thích thú không thôi, đem thỏ con ôm vào trong ngực mà vuốt ve bộ lông của nó.
“Này, lúc anh đang mua bánh táo, nó tự nhiên chạy đến.” Bá Viễn mang bánh táo vào bếp, vừa đi ra thì thấy Trương Gia Nguyên cũng đã xuống lầu.
“Vậy gọi nó là Bình Quả (quả táo) đi.” Trương Gia Nguyên cũng đưa tay ra muốn sờ đầu thỏ con, bé thỏ nhỏ có vẻ khá bất mãn mà kêu lên vài tiếng rầm rì. Trương Gia Nguyên nhíu mày nhìn nó, "Êi! Mày cũng nóng tính quá đấy! Đây là không muốn tao động vào hay là vì bất mãn với cái tên tao đặt cho vậy?!"
Lưu Chương đẩy móng vuốt của Trương Gia Nguyên ra, đem thỏ con nâng niu trong lòng bàn tay mình, giọng nói cũng trở nên nhẹ nhàng, giống như là đang dỗ đứa nhỏ: "Gọi Pai Pai có được không?"
Con thỏ nhỏ vươn đầu lưỡi liếm vào tay Lưu Chương.
Trương Gia Nguyên trừng mắt hoài nghi không biết có phải mình nhìn nhầm rồi không, sau đó quay đầu nhìn Bá Viễn, giọng nói tủi thân: "Viễn ca, thỏ con không thích em."
“Không sao đâu, anh định mang về ăn mà.” Bá Viễn vừa cười vừa an ủi.
Không ngờ câu nói đùa này lại gây ra phản ứng dữ dội với Lưu Chương, anh hét lên: "Pai Pai đáng yêu như vậy! Không được phép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-thuong-hao-thang/1149650/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.