Phó Thâm Trạch bước thẳng vào thang máy, chờ khi thang máy bắt đầu hạ xuống chậm rãi, hắn mới tựa như thở phào nhẹ nhõm.
Sống hơn ba mươi năm trầm ổn bình tĩnh, mới vừa rồi lại có một cái chớp mắt không biết làm sao.
Ra khỏi căn hộ rồi ngồi lên xe, Phó Thâm Trạch lại không kiềm chế được giơ tay lên sờ lên môi mình.
Xúc cảm mới vừa rồi kia…
Quả thật rất mềm mại…
Sau khi Phó Thâm Trạch rời đi, Giang Phi vẫn đứng đờ bên trong căn hộ, đầu óc trống rỗng, tỉnh táo rồi nhớ lại cảnh tượng mới vừa rồi bị Phó Thâm Trạch cưỡng hôn, Giang Phi chỉ cảm thấy tóc gáy dựng ngược, nghĩ vừa sợ vừa cảm thấy quỷ dị.
Có ý gì?
Phó Thâm Trạch có ý gì?
Nhớ tới lời mắng vừa rồi của Phó Thâm Trạch, Giang Phi liền an ủi mình có lẽ là vừa rồi cậu chọc giận Phó Thâm Trạch, nam nhân chững chạc ưu nhã như Phó Thâm Trạch bị người ta nói toạc ra điểm yếu mềm trên người nhất định sẽ có loại cảm giác thất bại như mất hết mặt mũi.
Nhưng dù có tức giận cũng không đến nỗi dùng cái cách này trừng phạt a.
Giang Phi buồn bực cả đêm.
Buổi sáng ngày thứ hai, Giang Phi vẫn còn đang trong giấc mộng thì điện thoại di động bên gối liền vang lên.
Giờ phút này còn chưa tới sáu giờ sáng.
“Mẹ cháu sắp đến đây, có muốn đi đón bà ấy với ta không?”
Điện thoại truyền tới thanh âm chậm rãi trầm thấp của Phó Thâm Trạch, trong nháy mắt Giang Phi liền bừng tỉnh, kích động bật dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-ii/1514921/quyen-2-chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.