Giang Phi dựa vào thân phận con nuôi của Phó Thâm Trạch sống ở cái thành phố này, đổi một tên mới là ‘Giang Cửu’, mà giấy khai sinh và một loạt giấy chứng nhận khác liên quan tới thân phận này đều đã đầy đủ, bất kỳ ai không quen Giang Phi thấy cũng sẽ không hoài nghi.
Giang Phi gần như không bước chân ra khỏi nhà, mệt mỏi cùng nhàm chán ở trong căn hộ vẽ tranh, tối rồi mới ra đi bộ, lại thêm khoảng thời gian này Phó Thâm Trạch thường xuyên đi công tác, cho nên hai người không thể nào gặp mặt, mặc dù bên ngoài đã có lời đồn đãi Phó Thâm Trạch nhận nuôi một đứa con nuôi nhưng gần như không có ai chân chính thấy được Giang Phi.
Phó Thâm Trạch rất tốt với Giang Phi, trên phương diện ăn ở đều thỏa mãn toàn bộ nhu cầu của Giang Phi, ngay cả thủ hạ hắn cũng một mực cung kính với Giang Phi, còn nghe theo sai khiến của cậu.
Phó Thâm Trạch thường xuyên cho người mang quà nhỏ đến cho Giang Phi, thế nhưng không phải là tâm ý, mà bởi vì những thứ kia đều là quà nhân vật trong giới thương chính tặng hắn để lôi kéo lấy lòng Phó Thâm Trạch hắn, cũng có thể là quà người hâm mộ chú tâm chuẩn bị cho hắn, có đồ trang sức châu báu đắt tiền xa hoa, cũng có tranh chữ đồ cổ có giá trị kinh người.
Trừ một vài danh tích điển tàng Phó Thâm Trạch sai người đặt nó ở trong viện bảo tàng tư nhân của mình thì tất cả còn lại hắn đều mang cho Giang Phi, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-ii/1514919/quyen-2-chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.