Sau khi Phó Huân đi, Giang Phi cũng thẳng thắn tất cả với Diệp Phong Miên.
Diệp Phong Miên bồi Giang Phi ngồi trên ghế salon, anh nắm lấy tay Giang Phi, sắc mặt ôn hòa, giống như một người lắng nghe kiên nhẫn ôn nhu, làm Giang Phi trong quá trình chậm rãi kể rõ, không có bất kỳ cảm giác áp lực nào trong lòng.
Giang Phi nói với Diệp Phong Miên, Phó Huân chính là con nuôi mà Giang gia mười mấy năm trước dẫn về, khi cha mình đón con riêng là Phó Nam, nhân tiện dẫn về theo tên thiếu niên không thích nói chuyện đó.
Năm đó Phó Huân sống ở Giang gia bốn năm, rồi được cha ruột mình phái người tới đón đi, sau mười năm cơ hồ cắt đứt hoàn toàn liên lạc với Giang gia, cho đến mấy tháng trước, cậu trong lúc làm thêm làm phục vụ trong buổi dạ tiệc từ thiện được cử hành ở khách sạn Phúc Yên, mới tình cờ chạm mặt với Phó huân.
Giang Phi nói như vậy, cũng làm trong đầu Diệp Phong Miên lật lại một chút ký ức mơ hồ, năm đó khi Giang gia còn chưa suy sụp, Giang gia cùng Diệp gia thường xuyên qua lại, anh có nghe được từ chỗ cha mẹ rằng Giang Hải Tông đón hai đứa bé trai về Giang gia, thời điểm ở bên cạnh Giang Phi, cũng thường xuyên nghe được đủ loại than phiền của Giang Phi đối với hai anh em nhà kia.
Trong ấn tượng, Diệp Phong Miên nhớ mình đã từng gặp hai anh em trai không cùng huyết thống với Giang Phi kia mấy lần, chỉ nhớ một người trong đó là một thiếu niên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-ii/1514803/quyen-1-chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.