Phó Huân đã rất lâu không ngủ tròn giấc như vậy, thật giống như bỏ xuống tất cả tạp niệm tiến vào trong mộng, trong mộng cũng không còn cảm giác đè nén nặng nề mơ hồ như trước, không có gì cả, chỉ buông lơi say sưa ngủ một giấc cho đến khi tự nhiên tỉnh.
Người vẫn còn ôm trong ngực, thân thể gầy gò ôn nhuyễn khảm vừa vặn trong ngực mình, Phó Huân chậm rãi cúi đầu xuống, nhìn Giang Phi trong lòng.
Giang Phi ngủ vẫn rất nặng nề, đêm qua có lẽ vì quá mệt mỏi lại còn khóc hư, đáy mắt xuất hiện hai quầng thâm nhàn nhạt, mi mắt rủ xuống tựa như hai cây quạt lá rải ở bên trên quầng thâm, đường cong mặt sườn tuấn tú, vừa mang góc cạnh trưởng thành của thanh niên, lại không mất đi sự mềm mại của thiếu niên, lại thêm ánh mặt trời ngoài cửa sổ rải lên khiến cho gương mặt đầy thanh tú đó mạ lên một tầng ánh sáng nhàn nhạt, mơ hồ còn có thể thấy rõ lông tơ như của trẻ con trên khuôn mặt kia…
Dần dần, ánh mắt Phó Huân bị rái tai trắng như tuyết dưới tóc mai kia hấp dẫn, bộ dáng xinh xắn mượt mà khiến lòng hắn không khỏi ngứa ngáy, giằng co một đêm mới miễn cưỡng bình tĩnh lại, giờ phút này giữa bụng lại bắt đầu rục rịch.
Phó Huân không nói hai lời, cúi đầu ngậm rái tai nhỏ nhắn mê người của Giang Phi đùa bỡn ở trong miệng, hai cánh tay cũng siết chặt Giang Phi hơn.
Trong mộng Giang Phi rốt cuộc cũng cảm giác được khó chịu, mơ mơ màng màng mở hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-ii/1514750/quyen-1-chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.