Phó Huân hạ thủ vô cùng độc ác, trong nháy mắt Giang Phi liền mất đi hô hấp, cậu trợn to đôi mặt bởi vì nghẹn thở mà tràn đầy tia máu, hai tay liều mạng đánh Phó Huân, với không tới mặt Phó Huân, ngón tay cuối cùng chỉ vô lực bắt lấy cánh tay hắn.
Giang Phi há miệng, dần dần chỉ còn lại tiếng bật hơi hừ khẽ, trước mắt bắt đầu hiện lên những quầng sáng lốm đốm, ý thức cũng bắt đầu luân vào trong bóng tối.
Ngay khi Giang Phi sắp mất đi ý thức, Phó Huân liền buông lỏng tay.
Một lượng lớn không khí trong lành trong nháy mắt tràn vào phổi, đem ý thức của Giang Phi đang bên bờ vực hôn mê kéo trở về, Giang Phi một bên ho kịch liệt, một bên thở mạnh, cảm giác hít thở không thông kinh khủng như đi qua quỷ môn quan một lần vừa rồi khiến cậu sợ đến cả người lạnh như băng.
Một lúc lâu Giang Phi mới tìm lại được ý thức, lúc đó cậu đã cùng Phó Huân xích lõa dán vào nhau, khi Phó Huân chôn mặt vào cổ cậu hôn xuống thì dục vọng kia giờ phút này cũng dán vào giữa chân Giang Phi, độ cứng cùng nóng bỏng này khiến Giang Phi run rẩy không thôi.
Ký ức đêm đó lại xông lên đầu, nặng nề cả đêm, chết đi sống lại, giống như con cá sống bị đặt trong chảo dầu, ở ranh giới tử vong cảm nhận rõ ràng mùi vị thống khổ đến mức tận cùng.
Thà như vậy, không bằng trực tiếp để Phó Huân bóp chết cậu.
Giang Phi khôi phục sức lực rồi, bất thình lình dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-ii/1514749/quyen-1-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.