Ăn tết xong, công cuộc chuẩn bị cho việc đại hôn chính thức bắt đầu. Lễ Bộ chọn ngày lành tháng tốt, sau đó sáu cục chia nhau hoàn thành phần việc của mình.
Ngày lành được định vào tháng sáu, là lúc trời dần nóng lên, như thế có thể có lý do đường đường chính chính hủy bỏ việc đi tránh nắng năm nay, đúng ý Hạ Vân Tự.
Hơn nữa, nàng nghĩ nó cũng hợp ý Ninh Nguyên.
Với Ninh Nguyên, những chuyện này vừa đau khổ vừa khó xử. Có thể nó vẫn muốn hiếu thảo nhưng chưa chắc đã muốn gặp thái thượng hoàng. Mỗi lần gặp lại, nó đều nghĩ đến bi kịch của mẫu thân mình, không biết phải đối mặt thế nào.
Cho nên “hiếu thảo” như bây giờ là tốt nhất.
Về mặt ăn mặc ở, Ninh Nguyên không hề bạc đãi y. Chẳng hạn như ăn được thứ gì tươi ngon mới mẻ, Ninh Nguyên đều cho người đưa đến hành cung nhưng bản thân thì né tránh không gặp.
Cộng thêm vừa đăng cơ, chính sự bận rộn nên thật sự cũng khó mà dành thời gian đi thăm được, dù mấy tháng không đến hành cung thì các triều thần cũng thông cảm.
Vì thế sau khi đại hôn, Ninh Nguyên cũng không đến hành cung bái kiến mà vùi đầu vào chính sự, bận đến tối mắt tối mũi.
Nhưng Phương thị lại hơi lo lắng, lúc đến vấn an Hạ Vân Tự đã chau mày nói: “Hoàng thượng vừa đăng cơ, thần thiếp biết có nhiều chuyện bận rộn, có điều phía thái thượng hoàng… nếu không đến bái kiến, thần thiếp cứ cảm thấy không hay cho lắm.”
Hạ Vân Tự chỉ mỉm cười hiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-doat-giang-son/1513910/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.