Mồng một tháng Giêng, hoàng đế vô cùng bận rộn, năm nào cũng vậy. Năm nay Ninh Nguyên cũng trở nên cực kỳ bận rộn chưa từng có, trước đó Hạ Vân Tự cũng không biết, cả ngày không thấy nó thì mới hay nó được hoàng đế dẫn lên triều cùng nghe chuyện triều chính cả ngày.
Điều này khiến Hạ Vân Tự thấy hồi hộp. Việc lên triều nghe cả ngày khác với chuyện trước đó hoàng đế lên tiếng nói sẽ chọn cho Ninh Nguyên một thầy dạy mới. Lần đó nhắc đến chuyện đổi thầy dạy chẳng qua là thăm dò nàng, tuy sau đó y cũng thật sự tuyển chọn người có thể đảm nhận chức thái phó hoặc thiếu phó nhưng vì Ninh Nguyên còn nhỏ, cũng chỉ tuyển chọn tạm thời chứ chưa từng hạ chỉ chính thức.
Ngược lại, mang Ninh Nguyên lên triều nghe chính sự cả ngày tương đương với việc tuyên cáo với triều thần tầm quan trọng của thằng bé.
Vì thế cả hai cha còn đều bận cả ngày, tối đến mới được nghỉ ngơi, hoàng đế bèn về Tử Thần Điện. Ninh Nguyên về đến Diên Phương Điện là vào chính điện vấn an Hạ Vân Tự trước. Nói là “vấn an” nhưng thực ra là đi thẳng đến bên trường kỷ, ngã phịch xuống bên cạnh nàng.
Hạ Vân Tự vốn đang đọc sách, thấy thế thì mỉm cười. “Mệt à? Có đói không? Ăn chút gì nhé?”
Ninh Nguyên mệt mỏi xua tay, tỏ vẻ ngay cả nói chuyện cũng không còn sức. Nằm xoài ra đó một lát, nó mới lồm cồm bò dậy, ngồi đó thở ra một hơi thật dài. “Đại triều hội quả là đông, Hàm Nguyên Điện rộng lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-doat-giang-son/1513869/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.