Chỉ vài ngày nữa là đến rằm tháng Chạp, là lúc mà mọi người đều được nghỉ ngơi.
Ở tuổi Ninh Nguyên, một tháng nghỉ ngơi này là vô cùng quý giá. Bây giờ thằng bé đã lớn hơn, phụ hoàng cho phép nó không cần phải ở trong cung mãi, ra ngoài cung dạo cũng được miễn là mang theo đủ thị vệ để không xảy ra chuyện.
Vừa được nghỉ, Ninh Nguyên liền ra ngoài chơi hai ba ngày, chơi đã rồi thì thôi, trở về chơi với đệ đệ muội muội.
Tứ đệ, lục đệ và các muội muội trước nay rất thân thiết với Ninh Nguyên, rất thích thú khi được đại ca dắt đi quậy khắp hoàng cung. Lạ là gần đây tam đệ thường hay xuất hiện trước mặt nó, khiến nó cảm thấy khá bất ngờ.
Tam đệ Ninh Cửu qua năm là được sáu tuổi, ba tuổi đã đến Thượng Thư Phòng học giống nó. Trong ấn tượng của nó, có lẽ vì tam đệ ngây ngô nhận ra địa vị của mẹ đẻ mình thấp kém, có lẽ vì Đức Phi khá nghiêm khắc nên ngay từ lúc đầu đi học, tam dệ đã rất chăm chỉ, sau này dần có vẻ phân tranh cao thấp với nó nên hai huynh đệ cũng không thân.
Đức Phi – dưỡng mẫu của tam đệ và Thần Phi – dưỡng mẫu của nó đều biết rõ điều này và cũng không ép chúng phải thân thiết với nhau. Nói cho cùng thì quan hệ giữa các phi tần trong cung là thế, thật lòng qua lại với nhau thì có mấy người, đa số là xã giao ngoài mặt thôi.
Vì thế thấy gần đây tam đệ thường đi chơi với bọn mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-doat-giang-son/1513868/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.