Hạ Vân Tự lẳng lặng cụp mắt xuống. Ánh trăng rọi lên gương mặt nàng, trông điềm đạm, hiền hòa. “Ninh Tỷ là đệ đệ, có chuyện thì đã có đại ca gánh vác nên tính tình khó tránh mềm yếu hơn chứ nó không phải đứa trẻ hư.”
“Ừ.” Hoàng đế gật đầu, lại nhớ đến chuyện trước kia nên tiếp tục thở dài: “Haiz…” Y lắc đầu: “Không nói chuyện này nữa, đi nếm thử bánh trung thu và rượu hoa quế của nàng nào.”
“Vâng.” Nàng mỉm cười, cùng y đi ra phía vườn sau.
Trở thành chủ của một cung, nơi ở của nàng cũng rộng lớn hơn nhiều, phía sau điện cũng trở thành nơi tản bộ dạo chơi thường ngày, còn các cung nhân thì ở xa hơn.
Khu vườn phía sau Duyên Phương Điện được cắt tỉa bày bố rất đẹp, những loài cây loài hoa khác nhau được trồng đan xen, bốn mùa đều có cảnh đẹp để ngắm.
Hiện nay, cây hoa quế trong vườn đang nở rộ, nhị vàng hoa trắng, hương thơm ngào ngạt. Thỉnh thoảng có cơn gió thoảng qua, những cánh hoa trắng muốt rơi lác đác, nhìn từ xa trông lãng mạn như tuyết mùa đông.
Bộ bàn ghế đá được kê ngay dưới gốc cây hoa quế, trên bàn bày bánh trung thu và rượu ngon. Ngoài ra còn có ba món nhắm nhẹ, đều được đựng trong những chiếc đĩa sứ trắng, trông sạch sẽ và tao nhã.
Hai người ngồi xuống, vừa ăn vừa trò chuyện một lát thì Ninh Nguyên cũng đến.
Có trẻ con bên cạnh, không khí cũng rộn rã hơn nhiều. Cả nhà ba người vừa cười vừa nói, giống như trên trời đất lúc này chỉ còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-doat-giang-son/1513818/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.