Các cung tần đoan trang thùy mị tiến vào điện, quỳ xuống khấu bái. Lạy xong đứng lên, mọi người mới có thể nhìn rõ dung mạo của từng người.
Người đứng đầu khiến Hạ Vân Tự cũng phải nín thở một phen.
Diệp thị xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành, hơn nữa vẻ đẹp ấy không phải kiểu thanh thoát tao nhã như hoa sen trong nước mà lại vô cùng kiều diễm, vẻ rực rỡ kia khiến người ta liên tưởng tới câu “sắc nước hương trời”.
Hay nói cách khác, vẻ đẹp của Diệp Lăng Sương khá giống nàng, nhưng lại đẹp hơn cả nàng.
Lần trước nghe nói Diệp thị vô cùng xinh đẹp, Hạ Vân Tự không lo lắng cho lắm nhưng lúc này bỗng cảm thấy căng thẳng, không khỏi ngắm nhìn nàng ta nhiều hơn.
Thuận Phi thì đang giới thiệu với các cung tần: “Vị này là Trang Phi.”
Các cung tần mới lại bái lạy Trang Phi. Trong lúc họ quỳ xuống, Hạ Vân Tự cảm nhận được ánh mắt của Trang Phi, nàng cũng đưa mắt nhìn lại thì thấy nàng ta cụp mắt xuống, khe khẽ lắc đầu, chứng tỏ trong lòng cũng đang rất bối rối.
Khi các cung tần kia đứng dậy, Thuận Phi cho họ ngồi xuống rồi giới thiệu một lượt những phi tần còn lại. Mọi người phần lớn chỉ gật đầu chào, thỉnh thoảng trò chuyện vài câu, không khí nhẹ nhàng, hòa thuận.
Khi giới thiệu đến Hạ Vân Tự, Diệp thị nhoẻn miệng cười, chỉ một nụ cười rất khẽ nhưng lại vô cùng quyến rũ: “Nghe danh tiệp dư nương nương đã lâu, hôm nay cuối cùng cũng được diện kiến.”
Trong giọng nói có vẻ hơi khiêu khích, giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-doat-giang-son/1513816/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.