Hạ Vân Tự đảo mắt, đáp: “Mới gặp có một vài lần mà thôi, chưa thể nói là hợp ý. Có điều thấy tính cách của nàng ấy cũng được, hơn nữa không giống như Cát kinh nga, được hoàng thượng sủng tới mức cảm thấy thần thiếp đã lâu không được gặp thánh nhan.”
“Nàng đúng là bình giấm chua!” Y véo mặt nàng. “Nàng ta không biết điều, trẫm đã phạt nàng ta rồi, nàng còn không chịu bỏ qua ư?”
“Hừ.” Hạ Vân Tự bĩu môi. “Nói cho cùng là thần thiếp không đúng.” Nói xong nàng làm bộ thở dài. “Thần thiếp cáo lui, đi nói chuyện với Hòa cơ đây!”
Nàng nói xong thì đi ngay chứ không có ý giả vờ ỡm ờ với y. Y cũng không khuyên can, chỉ cười bảo: “Cung yến tối nay, nàng phải ngoan ngoãn ngồi bên cạnh trẫm đấy.”
Không nghe được hồi đáp, y cười càng tươi hơn rồi đưa tay cầm một bản tấu chương lên, vừa cười vừa lắc đầu, không biết là có đọc được chữ nào hay không.
Những cung nhân đứng xung quanh im lặng như người vô hình nhưng trong lòng mỗi người đều đang có những suy tư riêng.
Dạo trước, Cát kinh nga xem như là được sủng ái nhưng so với Yểu cơ thì còn thua xa. Với Cát kinh nga, hoàng thượng chẳng qua là thấy mới mẻ trước mỹ nhân phiên bang mà thôi, còn Yểu cơ lại dám ghen tuông ngay trước mặt hoàng thượng nhưng vẫn khiến người vui vẻ, làm sao mà “người mới” tầm thường kia có thể so sánh được?
Xem ra từ này sự sủng ái của Cát kinh nga đã là dĩ vãng rồi. có thể lật ngược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-doat-giang-son/1513805/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.