Hạ Vân Tự liếc nhìn nàng ta một cái, hoàn toàn không quan tâm mà bước tới, thân thiện nắm lấy tay Hòa cơ. “Hòa cơ nương tử thật xinh đẹp. Hôm ấy gặp được cô lúc vấn an Thuận Phi nương nương, ta đã muốn đến thăm chơi nhưng vì dạo này không được khỏe nên đành ở trong cung điều dưỡng. Hôm nay hân hạnh gặp ở đây, chúng ta phải trò chuyện với nhau mới được.”
Cát mỹ nhân bị gạt sang một bên nên càng thêm giận dữ, đôi mắt đẹp liếc xéo một cái. “Ta đang nói chuyện với cô đấy!”
Hòa cơ được Hạ Vân Tự khen nên hai má ửng hồng, nàng ta cụp mắt nghĩ ngợi và nhanh chóng tỏ vẻ ngạc nhiên. “Cô là Yểu cơ nương tử?”
Chỉ dựa vào một câu gần đây nàng đang dưỡng bệnh mà có thể đoán được thân phận của nàng, coi như là khá nhạy bén.
Hạ Vân Tự mỉm cười. “Đúng vậy, ta là Yểu cơ. Đến đây ngồi chung với nhau đi. Trà ở chỗ thái hậu rất ngon.” Nói xong thì nắm tay kéo nàng ta vào trong điện. Cát mỹ nhân đứng đờ ra đó, ngây người một lát rồi tức tối nói một câu tiếng Hồ.
Hòa cơ quay lại, lãnh đạm nhìn nàng ta, cuối cùng đáp lại một câu bằng tiếng Hồ rất ngắn gọn, hẳn là cảnh cáo hoặc giải thích.
Nhưng Hạ Vân Tự và Hòa cơ vẫn chưa thể có cơ hội nói chuyện với nhau, Cát mỹ nhân cũng không có cơ hội tranh cãi thêm nữa vì Tưởng cô cô bên cạnh thái hậu đã đi vào, bà mặc một chiếc áo màu đỏ thẫm bằng gấm, trông còn cao quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-doat-giang-son/1513804/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.