Ngày tháng cứ thế trôi qua.
Mùa hè năm nay cực kỳ nóng bức, ngày nào cũng nắng chói chang mà chưa thấy mưa đâu, rất nhiều lá trên cành đều cong queo lại như bị nướng chín, tối đến gió thổi rơi xuống, có ai giẫm sẽ tạo thành những tiếng lạo xạo giòn giã.
Trong thời tiết oi bức như vậy, Hạ Vân Tự rất thích ăn nho ướp lạnh. Nhưng loại mà nàng thích lại chính là cống phẩm thượng hạng, ngoại trừ chỗ hoàng đế và thái hậu, những cung khác cũng không có. Hoàng đế không trực tiếp thưởng cho nàng nhưng ngày nào cũng chuẩn bị rất nhiều ở Thanh Lương Điện, nàng tới là có thể ăn thoải mái.
Hạ Vân Tự biết y đang có ý dụ nàng ngày nào cũng đến nên cứ giữ đúng chừng mực của mình, sang đó hai ba ngày là lại nghỉ một hai ngày khiến y phải nếm chút mong nhớ tương tư.
Câu tiểu biệt thắng tân hôn quả là không sai. Trong những ngày nàng ở Ngọc Trúc Hiên, y sẽ tranh thủ lúc chiều tối rảnh rỗi đến thăm nàng, bảo là mang nho đến cho nàng ăn, sau đó nghe một khúc tỳ bà hoặc chỉ ngồi trò chuyện một lát.
Thấm thoắt, đã đến cuối tháng sáu.
Hôm đó Hạ Vân Tự ở trong phòng nghỉ ngơi cả ngày. Gần đến trưa, y sai người sang mời nàng qua, nàng lấy cớ mệt mỏi để từ chối, thế là y nói tối sẽ sang dùng bữa với nàng. Nhưng đến chiều tối lại không thấy y đâu, chắc là còn vướng bận chuyện trong triều nên nàng gọi Hàm Ngọc đến cùng dùng bữa, sau đó lại cùng nhau ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-doat-giang-son/1513786/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.