Hạ Huyền Thời vui vẻ đồng ý. Thế là buổi chiều êm dịu này, hai người cùng lười nhác nằm trên giường, Hạ Vân Tự nắm tay y lên ngắm nghía, cào nhẹ vết chai được tạo thành do nhiều năm tập bắn cung trên ngón tay y, sau đó bị y nắm tay trở lại.
“Sao nàng thấy gì cũng thích nghịch vậy?” Y mỉm cười hôn lên trán nàng, nàng rụt lại, cười khúc khích. “Thần thiếp chưa từng được nhìn thấy hoàng thượng bắn cung đó!” Nàng chớp hàng mi dài rậm, nói tiếp: “Chỉ từng nghe tỷ tỷ kể lại thôi.”
Ánh mắt y càng thêm dịu dàng, tay vân vê mái tóc nàng, y ôn hòa bảo: “Nếu nàng muốn xem thì hôm nào trẫm dẫn nàng đến trường bắn.”
“Trường bắn thì có gì vui?” Nàng lém lỉnh đòi hỏi: “Thần thiếp muốn vào rừng chơi, hoàng thượng săn gì đó được không? Có gà rừng vịt rừng thì nướng ăn, có thỏ hay chồn thì mang về may áo.”
“Nàng thật biết tìm niềm vui.” Y véo đôi má mềm mại của nàng. “Được rồi, để rảnh rỗi trẫm sẽ sắp xếp, triệu các triều thần, quý tộc đến tổ chức buổi đi săn, coi như cho mọi người giải trí một chút.”
Vừa nói xong, mắt nàng sáng rực lên, lấp lánh như hai viên ngọc. Y ngắm nghía nàng hồi lâu, nàng cũng không né tránh mà thẹn thùng nhìn vào mắt y.
Ánh mắt dạt dào tình cảm chắc là thế này đây. Nàng cảm thấy mỗi một biểu cảm trong mắt y đều trở nên dịu dàng, tan chảy. Cuối cùng sự trìu mến ấy dâng trào mênh mông.
Y bỗng nhiên sát lại gần, đầu tiên là mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-doat-giang-son/1513785/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.