Cao trào lại một lần nữa đoạt được. Tiểu Mỹ toàn thân vô lực tựa vào người Mẫn. Mẫn đứng ở phía sau Tiểu Mỹ, anh đem chất lỏng trắng ở tay tất cả đều xoa vào cúc huyệt của cô.
-" Có thể hay không..Không cần làm nơi đó." Tiểu Mỹ hổn hển thở, hai mắt long lanh nước, đầy uỷ khuất, nũng nịu cầu xin.
-" Toàn thân em trên dưới, chỉ có nơi này mẫn cảm nhất a." Mẫn cười tà, đưa ngón tay rút ra, bàn tay to nâng mông cô lên, nam căn đỏ ửng dữ tợn để trước cúc huyệt cô đẩy mạnh.
-" A a.." Huyệt khẩu bị dị vật sáp mạnh nhét vào trong, Tiểu Mỹ toàn thân run rẩy đau đớn, miệng không ngừng nỉ non cầu xin tha thứ.-" Đau quá...Không cần làm nữa được không.?"
-" Như vậy liền cầu xin tha thứ." Mẫn giữ lấy eo Tiểu Mỹ, không để ý tới lời cầu xin của cô mà ra sức dập mạnh, ra vào cúc huyệt.
-" Mẫn ca ca...Đau quá...Làm ơn buông.." Tiểu Mỹ đau đến chảy nước mắt, ngay cả sức lực giãy dụa đều không có.
Nam nhân mắt điếc tai ngơ, làm đến khi xuất ra trong người cô mới buông tha.
Mẫn thản nhiên mà chỉnh sửa lại mình một chút, đem Tiểu Mỹ khoé mi còn dính lại chút nước mắt té xỉu vì đau, ôm lấy cô. Mẫn cúi đầy hung hăng hôn lên môi Tiểu Mỹ.
Tiểu bảo bối, vô luận tại thời điểm nào, hôn em đều rất ngọt nha..
Mối quan hệ ấy dường như không tài nào thoát khỏi được, Tiểu Mỹ mơ mơ màng màng, trong đầu nhớ tới trước đây..
Kia, lúc năm cô sáu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ra-hon-dan-tu-bao-thai/1533056/chuong-23-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.