↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────
Khi đại quân xuất phát, Cam Nhu chỉ đứng lặng yên ở phía sau, trông ngóng nhìn theo vó ngựa nhấc lên bụi đất. Nàng chờ đợi bọn họ đắc thắng trở về, nhưng vẫn nhịn không được có chút thấp thỏm.
Hại nước hại dân, cha nợ con trả, từ sau khi phụ thân bị chém đầu, cơ hồ xung quanh nàng đều là những lời bàn tán như thế, nhưng ở trong doanh địa của Ưng Võ Kỵ, dường như đã lâu rồi nàng không còn nghe thấy những lời đó nữa.
Bọn họ đều là những chiến sĩ chiến đấu hăng hái tắm máu chiến trường, quyết định sai lầm của phụ thân đã đẩy bọn họ vào tình cảnh nguy hiểm. Bọn họ là người có tư cách tức giận với nàng nhất, nhưng họ lại không làm vậy.
Không hề có oán hận và quở trách, ngược lại bọn họ còn chăm sóc nàng vô cùng chu đáo. Ăn, mặc, ở, đi lại đều chưa từng khiến nàng lo lắng, ngay cả lúc hoan ái tuy rằng khiến nàng xấu hổ không dám ngẩng đầu, nhưng sau khi kết thúc đều vô cùng dịu dàng, không để nàng chịu chút oan ức nào cả.
Cam Nhu không nhịn được suy nghĩ, chuyện này là do đâu!? Bởi vì nàng là doanh kỹ sao?
Chỉ cần cơ thể nàng ở đây, chỉ cần nàng còn có thể thừa nhận dục vọng của bọn họ, những thứ khác có lẽ bọn họ cũng không để ý chăng?
Nếu đúng là như thế, nàng có thể buông bỏ cảm giác thẹn thùng, thử khiến cho bản thân trở nên phóng đãng hơn nữa, bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-phong-luu/3598685/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.