↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────
Tuy đau đớn ban đầu đã không còn nữa nhưng Từ Trấn Bình vẫn không đành lòng tiếp tục làm đau nàng. Hắn chậm chạp rút dương vật ra một cách nhẹ nhàng, thấy cô nương trong ngực mình thân thể đột ngột căng thẳng thì bất đắc dĩ thở dài một hơi, lại cẩn thận đâm về phía trước.
Cam Nhu phát ra tiếng rên rỉ tinh tế như mèo kêu, "A ưm... Tướng quân... nó động..." Biểu tình ngây thơ làm hắn yêu thích không thôi, Từ Trấn Bình dịu dàng hỏi: "Còn đau không?"
Hắn chậm rãi thọc vào rút ra để Cam Nhu có thể cẩn thận hưởng thụ, chỉ thấy giữa hai chân mày đang nhíu chặt dần dần giãn ra, khuôn mặt nhỏ hồng hồng trả lời một câu, "Hình như... không đau nữa..."
Không đợi Từ Trấn Bình lên tiếng, các tướng sĩ Ưng Võ Kỵ bên dưới đều đồng loạt thở dài nhẹ nhõm một hơi. Mấy người trên đài đều nghe rõ rành mạch, Đường Nguyên Thanh trực tiếp cười nói: "Mặt mũi Cam Nhu cô nương thật lớn, người có thể làm cho huynh đệ Ưng Võ Kỵ chúng ta lo lắng như vậy cũng không nhiều lắm."
Cam Nhu che lại mặt, "Xin ngài đừng nói nữa..."
Lúc này Khổng Hoa Đình rời đi khiến cho tiểu huyệt đang ngậm nuốt dương vật một lần nữa hiện ra trước mắt mọi người. Vài giọt tơ máu đỏ tươi theo thân gậy uốn lượn chảy xuống, cuối cùng biến mất ở cửa huyệt trắng nõn. Đỏ trắng xen kẻ tạo nên sự tương phản thật lớn, dưới mặt trời rực rỡ loé lên ánh sáng dâm mĩ câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-phong-luu/3598661/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.