↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────
Cam Nhu vừa kinh hô một tiếng đã bị Từ Trấn Bình mạnh mẽ ôm lên.
Đầu gối cong cong đặt trên cánh tay hắn, đôi chân dài mở rộng hết cỡ, giữa hai chân tiểu huyệt trơn bóng không một sợi lông chói lọi hiện ra trước mắt các tướng sĩ Ưng Võ Kỵ. Dưới đài, các nam nhân huyết khí dương cương nhìn chằm chằm nơi tư mật của nàng không dám chớp mắt, tiếng hít thở thô nặng càng thêm rõ ràng.
Có người ở dưới khe khẽ nói nhỏ, "Tiểu huyệt này cũng quá nhỏ rồi, có khi nào vừa cắm vào đã hỏng hay không?"
"Nghe nói phía dưới của nữ nhân cũng có lông mà, nơi đó của nàng sao lại sạch sẽ như vậy? Giống như một đoá hoa, thật xinh đẹp!"
Cam Nhu hai mắt nhắm nghiền không dám nhìn bọn họ, tiểu huyệt bị bọn hắn nhìn đến nóng rát đột nhiên có một dòng nước ấm chảy ra.
Đường Nguyên Thanh cúi đầu nhìn thoáng qua, cười nói: "Cam Nhu cô nương ướt cũng thật nhanh, chỉ mới bị người khác nhìn đã có thể chảy nước."
"Ta cũng không biết tại sao lại như thế, ta không biết." Nàng xấu hổ đến mức hai mắt đẫm lệ, cơ thể dâng lên một loại khô nóng xa lạ.
"Được rồi, đừng làm nàng xấu hổ." Từ Trấn Bình nói với Đường Nguyên Thanh, sau đó dịu dàng an ủi Cam Nhu, "Thật ra như vậy cũng rất tốt, nước nhiều một chút nàng mới không cần phải chịu khổ."
Hắn đột nhiên dùng lực, một tay nâng mông nàng lên, một tay cởi quần, Cam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-phong-luu/3598660/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.