Buổi trưa ngày hôm sau, ở giữa sân rộng mát mẻ, Đàm Lăng và ba người con của ông ta đang tổ chức tiệc ngoài trời: "Nghe nói mấy ngày ta không ở nhà đã xảy ra nhiều chuyện?"
Đàm Huân đã báo cáo lại tình hình, Đàm Song Nghi và Đàm Yến Nhi lại ngồi yên chẳng nói chuyện gì.
"Vậy à."
Đàm Lăng chỉ cười hời hợt, tay nâng ly rượu lên một hơi uống cạn. Sau đó, ông ta ngước nhìn lên bầu trời nói một câu vô thưởng vô phạt: "Hôm nay yên tĩnh quá!"
Nghe vậy, Đàm Huân đã chủ động đưa ra ý kiến: "Vậy con có trò này rất hay đấy."
Nói xong hắn ra lệnh cho đám vệ sĩ lôi cổ Lục Tranh ra ngoài. Tay chân của Lục Tranh vướng xiềng xích, anh bị bọn chúng ép quỳ gối xuống trước mặt Đàm Lăng. Ông ta nhếch môi cười lạnh nói: "Có vẻ như sức khoẻ của nó tốt lên nhiều đấy nhỉ?"
Lục Tranh lập tức giật mình vội vàng cúi mặt xuống, Đàm Huân thì nói: "Là nhờ Song Nghi đấy ạ."
Đàm Lăng tỏ ra bất ngờ: "Ồ."
Đàm Song Nghi không một chút e sợ nói: "Con đã cố gắng thuần phục hắn, bố muốn xem không?"
Đàm Lăng thản nhiên gật đầu: "Được."
Sắc mặt Đàm Song Nghi lạnh nhạt không chút cảm xúc, cô đứng dậy tới chỗ Lục Tranh rồi nhấc nhẹ chân phải lên, dùng chiếc giày cao gót phủ ánh kim bạc đẹp mắt không một hạt bụi giẫm lên đầu gối Lục Tranh.
"Liếm chân tôi!"
Lời nói vô tình của Đàm Song Nghi vừa thốt ra lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-nghi/2588028/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.