Ngồi vô lực trên đất, Thanh Minh đưa bàn tay dụi qua đôi mắt cho tỉnh táo.
Hiển nhiên để thúc ép trận pháp, Thanh Minh đã thiêu đốt một lượng lớn tinh huyết và thọ nguyên. Điểm này hao tổn là đại thương với hắn, chắc chắn để lại di chứng vô cùng lớn về sau.
Tư chất Thanh Minh không tốt, từ trong mang đã chịu tổn thương, nay lại có vết sẹo lớn như vậy, nếu ai nhìn vào chỉ than tiếc cho một đời thành tựu.
Nói vể điểm hao tổn này tất cả đều do tu vi không đủ để kích trận.
Ngay từ lúc bước vào thạch động, lực chú ý của Thanh Minh đều đặt tất cả lên trận pháp kì lạ trên gò đất trung tâm. Dù cho lúc vô tư trò chuyện hay lúc giao tranh với tượng đất và Doanh Hiểu, chưa một giây nào hắn ngừng phân tích.
Mặc dù ngắn ngủi chưa đến một ngày nhưng đó là trận pháp, sai một ly là sai toàn bộ, vậy nên Thanh Minh chỉ cần làm sai đi đồ án trong trận này, rồi lại dựa vào điểm sai ấy vặn đi tác dụng của nó, lại dựa vào đó tìm ra điểm nghịch hành, sau đó mượn dùng chính trận văn đó làm trận pháp của mình.
Nói ra thành một thuật toán mềm mại như vậy nhưng không có nghĩa ai cũng hiểu được, ai cũng thực hiện được.
Điều này giống như vượt biển vậy, lúc đầu không có phươn hướng để vượt biển đã là rất khó, nhưng cho dù biết được hướng đi, vậy liệu ai có thể men theo đó mà vượt sóng vượt gió, vượt qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-minh/3304949/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.