Gió thổi bất tận đưa mây mù luân chuyển cọ rửa mặt trăng, khiến ánh trăng bạc quải vãi trên mặt đất không được liên tục, cả đại địa theo tiết tấu ấy, lúc mờ lúc mịt.
Mây khẽ đậy trăng, đại địa tối lại, hai bóng đen đang di chuyển thật nhanh, nhảy qua ngọn tiểu khê, lại thuận ý gió lăng không lên, đảo đảo thật nhanh qua từng ngọn cây cổ thụ. Hai người, trong đó có một người tập tễnh, mỗi lần đổi ngọn cây là mỗi lần gót chân ứa máu.
Phía sau, một tốp người truy đuổi theo trong yên ắng, sát sao đến từng bước. Mãi cho đến khi tới một vách núi, đầu hẻm đã có một bóng đen đứng đó, đưa lưng về phía hai nhóm người, lúc này cả hai nhóm người mới dừng lại. Hai bóng đen bị kẹp ở giữa tựa lưng vào nhau, ánh mắt đề phòng hai phía xung quanh, lúc nào cũng có thể xuất động.
Đông!
Trong hai bóng đen bị kẹp ở giữa, kẻ tập tễnh bị thương kia giơ một gót chân qua đầu, giậm một cái đưa cả vạn tượng chi lực nện xuống mặt đất, đem cả hẻm núi cứ thế nứt toạc ra, trực tiếp rơi xuống. Sau đó, hằn hơi khụy xuống, hai chân gần như bị phế bỏ. Nhóm người phía sau bị bỏ lại, nhìn hẻm núi vụt rơi cùng ba bóng người.
Người đầu hẻm núi dậm chân thật mạnh vụt lên, thuận thế đẩy cả tảng núi xuống nhanh hơn. Hắn biết khe vực này không bình thường, nếu rơi xuống kết cục sẽ vô cùng thê thảm, hai kẻ kia muốn cùng hắn đồng quy vô tận, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-minh/2850246/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.