Lầu hai Đáo Sơn Lâu đang ồn ào bỗng im lặng. Tất cả đều nhìn về phía cầu thang, một nhóm người đang bước lên, cầm đầu là một tên công tử bột nhưng trông khá quyền thế, vẻ mặt hưởng thụ cùng mấy kẻ đi theo đang nói vài điều gì đó.
“Là Tam công tử phủ thành chủ, Ngự Hữu Trí!” Có người thấy hắn thì nhận ra ngày.
“Đúng thật là Tam công tử, có lẽ vừa từ kinh đô trở về mừng tiệc trăm năm tại chức thành chủ.”
“Thì ra là tên ăn chơi đó.”
“Nhỏ tiếng chút, hắn nghe thấy bây giờ.”
Ngự Hữu Trí vào, chủ quầy trực lầu hai ngay lập tức dọn ra một bàn trống tại cửa sổ cho hắn, vị trí này ngắm phong cảnh rất tốt. An tọa xong, không ít người tới chào hỏi, đều là thanh niên có giao hảo với nhau, cũng có người tới chào với bộ ý giữ mặt mũi.
Thanh Minh thu hết những điều này vào tầm mắt, hắn tựa lên một thành cửa sổ, ngón trỏ gõ gõ bàn.
Phía xa, Ngự Hữu Trí nói chuyện phiếm trong khi chờ món ăn mang lên.
“Các ngươi nói xem, một kẻ ăn mày lại muốn với lấy ngũ muội của ta, có thấy vô lý không?”
“Vô lý, vô lý. Ngũ tiểu thư thiên tư xuất chúng, nhan sắc thiên hương, ngay cả những thế gia ở Kinh đô hay thiên tài tông môn còn chưa chắc sánh được.”
“Đúng vậy, hắn còn không tự biết mình là ai, trong tay không có gì còn mặt dày muốn ở rể.”
“Phế vật cũng muốn leo lên thiên nga, Ngự huynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-minh/2850217/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.