Tối mịt, Thanh Minh và Yên Hưu Lộc mới về tới Cẩm thôn. Mệt lả cả người, hai sư đồ chia ra ai về nhà nấy.
Thanh Minh về nhà, cha mẹ hắn hỏi han tình hình mấy ngày vừa rồi, lại cũng biết trong người hắn đang nhọc nên cũng chỉ chuyện vài câu trong bữa ăn rồi để nhi tử nghỉ ngơi.
Vào chớm đông, Thanh Nguyệt dù đã bốn tuổi được vài ngày nhưng vẫn chỉ là ăn, ngủ và chơi. Mấy ngày không được gặp Thanh Minh, nay thấy ca ca về khiến nàng rất vui nhưng ca ca lại không chơi cùng, ăn xong rồi trèo ngay lên giường ngủ.
Rõ ràng nương nói ăn xong nằm luôn sẽ thành bụng phệ!
Ngược với Thanh Minh, Yên Hưu Lộc tươi rạng như bình minh. Tối ấy hắn chẳng ngủ, nằm trên giường cứ rục rịch cựa quậy hết bên nọ tới bên kia, thi thoảng còn cười một mình. Quá nửa đêm, biết khó có thể ngủ được nên hắn trực tiếp ngồi dậy, trò chuyện vu vơ với Tiêu Thông tại giường bên cạnh, mặc kệ có ai nghe hay không, cũng mặc kệ có ai ngủ hay không, có lẽ cũng mặc kệ luôn việc có ai phiền hay không nữa.
Có niềm vui phải chia sẻ cùng mọi người, điều hắn làm bây giờ rất đúng nha.
Hôm sau, trời đã trở lạnh hơn, tuy đại hàn vẫn chưa tới nhưng khi sớm lại khá âm u. Kiểu thời tiết này tựa như tiểu cô nương ngoài lạnh trong nóng, tưởng như bên ngoài lạnh khốc vô tình, ấy vậy mà khi sớm lại làm cho người ta chẳng hề muốn rời chăn.
Nữ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-minh/2850184/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.