“Một cây Ngũ Tráo Linh? Ngày bé ta cũng bị ép nhai qua mấy lần. Phong thư này?” Lạc Kim Lân nhận một cây Ngũ Trảo Linh và một phong thư đã được niêm phong bởi sáp nến từ Yên Hưu Lộc.
Thanh Minh nhìn nút sáp nến không nói gì nhưng trong đầu không ngừng mắng Yên Hưu Lộc vô sỉ.
“Nội dung trong thư rất loạn, ta đề nghị ngươi nên suy nghĩ trước khi đọc. Hoặc có thể mặc kệ đi, dù sao mọi thứ vẫn như cũ.” Yên Hưu Lộc nghiêm nghị nói với Thái tử.
“Không sao, ta vốn chẳng lo nghĩ gì. Tiểu Trình, đọc xem.”
Yên Hưu Lộc thấy vậy nhắc nhở lần cuối: “Chỉ nên mình ngươi biết.”
Lạc Kim Lân đưa cho vị cung nữ kia, nói: “Không sao hết.”
“Người ta đã nói không sao rồi, ngươi nhiều lời chi vậy.” Thanh Minh nôn nóng vỗ vào lưng Yên Hưu Lộc.
Mở ra đọc mấy dòng, thị nữ Tiểu Trình cau mày nhìn Lạc Kim Lận, thấy Thái tử vẫn gật, nàng đọc to lên. Nội dung thư đại khái như sau.
…
Mấy năm gần đây, tự biết sức khỏe không tốt, đã mua sẵn giấy bút từ lâu nhưng vẫn do dự, nay ta đặt bút viết mấy dòng tâm sự bấy lâu trong lòng.
Ta vốn là a hoàn của tiểu thư, sau này tiểu thư thành Hoàng hậu cũng thuận thế vào cung hầu hạ. Một năm an khang, hoàng hậu mang long thai, và ta… cũng vậy, tuy sớm hơn nương nương tận hai tháng nhưng lúc này ta mới nhận ra.
Hoàng hậu rất tốt, biết cung nữ và lâm quân thường hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-minh/2850163/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.