Đại lao ẩm mốc lạnh lẽo, tứ chi bị xích, Thanh Minh ngán ngẩm nằm trên đống cỏ khô, hai chân gác chéo lên nhau nhìn trần ngục thất thần. Hắn và Yên Hưu Lộc bị tách ra hai nơi riêng biệt, không có chút tin tức gì.
Đã qua một ngày kể từ lúc vụ việc xảy ra, tình hình vẫn không khả quan là bao cho lắm. Tính từ lúc ấy, chẳng có ai tới thẩm vấn, bức cung hay hỏi han gì với Thanh Minh cả.
Rất kỳ lạ.
“Chít chít.”
Một con chuột đang cố vùng vẫy chạy ra khỏi đống cỏ khô nhưng không được, Thanh Minh đã tết đống cỏ khô thành một sợi dây nhỏ trói một chân nó lại với song tù. Con chuột này chính là sinh vật thử độc mỗi bữa ăn của hắn.
Thanh Minh bị người ta giam lại để thẩm vấn cứu Thái tử, hắn lại trói một con chuột thử độc tự cứu mình.
Đúng là kẻ tổn thương lại muốn tổn thương người khác.
“Thích nuôi thú cưng sao?”
“Cuối cùng cũng có người tới, ta còn tưởng mình bị kết án chung thân rồi bỏ tù tới hết đời rồi.”
“Vẫn rất lạc quan.” Ngự Cần Vi nhìn Thanh Minh nói.
“Ngài tới thăm tù đi tay không?”
“Nói chính sự. Tào công công thấy hổ thẹn, tự nói thất trách nên đã xin bệ hạ đứng ra nhận vụ này rồi.”
“Vị Tào công công dẫn đường kia?”
“Đúng, tu vi của hắn rất cao - Ngưng Sương, lại am hiểu vọng khí xem bói, cộng với nhiệm vụ của hắn chính là săn sóc Thái tử, quả thực ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-minh/2850159/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.