“Vui vẻ quá nhỉ, ta từ ngoài cửa đã nghe thấy Ngự thành chủ cười khoái chí, có chuyện vui gì sao?”
Theo lời nói vọng vào từ cửa nhà lao, một nam tử anh tuấn bước vào, theo sau là một nhóm binh lính vũ trang hùng mạnh, trong đó có vị Lâm thống lĩnh đã bắt Thanh Minh hôm trước.
“Ngự thành chủ thật nhanh tay, vừa cứu thoát hiền tế giờ lại tới cửa cứu luôn cả bộ hạ cấp dưới, quả thực là nghĩa khí hào hùng.” Nhị hoàng tử của Lạc Nam nói.
Nghe vậy, Thanh Minh cau mày nhìn vị Nhị hoàng tử này, Ngự Cần Vi thì đứng dậy xoay người lại hỏi:
“Nhị hoàng tử cớ sao nói vậy?”
“Thành chủ không cần như vậy, Yên Hưu Lộc vượt ngục, định trốn lên phía bắc đã bị Tào công công phát hiện, giờ đang trên đường truy đuổi. Ta phụng mệnh tới đây phán quyết tội nhân còn lại, may mắn vẫn kịp.”
“Nhị hoàng tử có nhầm lẫn gì không, rất nhiều người có thể làm chứng cho ta trong thời gian trước kia cho tới khi vào đây thăm hắn.” Ngự Cần Vi nói.
“Thành chủ có thể tìm phụ hoàng hỏi, ta chỉ phụ mệnh làm việc. Lâm thống lĩnh, bắt lấy tội nhân Ngự Cần Vi giam lại, đích thân hoàng thượng sẽ thẩm vấn.”
“Rõ.” Lâm thống lĩnh bước lên, hắn nhìn Ngự Cần Vi nói:
“Thành chủ muốn lĩnh hay cưỡng chỉ, dù sao rất lâu rồi chúng ta chưa đọ sức.”
“Lâm thống lĩnh nói đùa, ta đã già rồi không còn như xưa. Không biết liệu có được dặn dò bộ hạ vài câu?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-minh/2850157/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.