Sáng hôm sau, Hình Dật Minh thực sự ngồi đợi Bạch Miên, cả hai cùng nhau ăn sáng. Sau đó Bạch Miên cũng không khách sáo nữa, nếu anh đã kiên quyết muốn chở mình đi làm thì Bạch Miên cũng thuận theo vậy.
Lúc tới xưởng vẽ, Hình Dật Minh trông thấy người đàn ông kia đang đứng đợi Bạch Miên trước cửa xưởng. Bạch Miên cũng đã nhìn thấy Hạ Huyền. Xe của Hình Dật Minh vừa dừng lại, cô liền chào tạm biệt anh rồi xuống xe. Thế mà Hình Dật Minh cũng leo xuống xe chung với Bạch Miên. Trước khi Bạch Miên chạy đi, Hình Dật Minh đã kịp thời nắm tay kéo Bạch Miên lại, nhẹ giọng.
“Làm ngoan. Khi nào gần xong việc, nhắn tin cho tôi. Tôi tới rước em về nhà.”
Bạch Miên bị giọng điệu và lời nói của anh làm cho đơ người, hai má hơi ửng đỏ, gật gật đầu, tạm biệt anh lần nữa rồi rời đi.
Hình Dật Minh nhìn theo bóng lưng Bạch Miên, lại nhìn người đàn ông đang đút tay vào túi quần đằng xa, híp mắt.
Hạ Huyền cũng nhìn lại anh, ánh mắt từ trào phúng chuyển sang khiêu khích, thấy Bạch Miên vừa lại gần liền đưa tay muốn nắm tay Bạch Miên dẫn cô vào xưởng. Nhưng lại bị Bạch Miên nhẹ nhàng lách sang một bên. Cánh tay Hạ Huyền lập tức chưng hửng.
Hình Dật Minh thấy một màn kia, liền phì cười một cái. Nhóc con giỏi lắm! Phải biết bảo vệ bản thân mình chứ. Thế là anh cũng không thèm để tâm đến ánh mắt khiêu khích của Hạ Huyền nữa, lên xe rồi lái đi làm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-la-cua-nguoi-em-la-cua-anh/3414519/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.