Mộ Viễn lại chăm chú quan sát Bạch Miên, thở dài một hơi. Nếu là người bình thường, có lẽ đã sớm nhận ra ý đồ của Hình Dật Minh, nhưng con bé này thì khác, tâm tư của Bạch Miên hiện tại đều hoàn toàn chỉ chú tâm vào sự nghiệp, cho nên Hình Dật Minh mặc dù thể hiện khá rõ ràng nhưng không nói thẳng ra thì không biết Bạch Miên còn ù ù cạc cạc đến khi nào.
Có điều…Mộ Viễn bắt đầu muốn tự vả miệng mình. Lỡ như đây là chiến lược gì đó của Hình ca, thì có phải là anh vừa phá đám người ta rồi không? Dù sao ngoài việc Bạch Miên có khả năng sẽ không nhận ra được tâm ý của Hình Dật Minh, còn một chuyện nữa là Bạch Miên đã từng bị tổn thương trong chuyện tình cảm, cho nên có thể sẽ khó mở lòng với người khác. Chỉ là Mộ Viễn có hơi nôn nóng muốn tác thành cho hai người này…
Bạch Miên hơi nhíu mày: “Cho nên…ý anh là…Hình ca có ý với em nên mới như vậy sao?”
Mộ Viễn lúc này lại bắt đầu giả ngu, bước nhanh mấy bước tới trước căn phòng mà Hình Dật Minh đã nói trước với anh, mở cửa ra: “Bạch Miên, lại đây xem phòng vẽ tranh của em đi.”
Bạch Miên nheo mắt, liếc xéo Mộ Viễn một cái. Cũng không tiếp tục gặng hỏi Mộ Viễn nữa, nhưng thái độ của anh đã cho cô biết đáp án. Bạch Miên thở dài một hơi, thì ra là vậy. Hèn gì Hình Dật Minh lại nhiệt tình với cô như vậy. Nhưng hiện tại…Bạch Miên chưa có thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-la-cua-nguoi-em-la-cua-anh/3414516/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.