Dù đêm qua ngủ muộn ơi là muộn, thế nhưng nhờ sức mạnh của kịch bản mà Tưởng Thành vẫn thức dậy rất đúng giờ để ra sân bay.
Đã vậy lại còn rất dồi dào sinh lực, không hề giống một kẻ thức khuya mới ngủ được 4 tiếng chút nào.
"Chao ôi, Thành nhi đã cao lớn, đẹp trai thế này rồi sao? Đứa con bé xíu ngày nào của ta đã sắp thành bát nước đổ đi rồi."
Phụng Bân rưng rưng nước mắt ôm hắn như thể đây là lần cuối.
"Được rồi, em đừng xúc động quá. Cô Giang đưa Phụng Bân ra ngoài đi, cháu có chuyện riêng muốn nói với Tưởng Thành."
Người giúp việc hiền hậu đỡ lấy Tưởng phu nhân, cẩn thận dìu cô đi.
Thấy hai người đã đi khuất, Tưởng Chí Kiệt mới ho nhẹ một cái.
Hắn không nói gì, chỉ gật đầu ám chỉ mình vẫn đang nghe.
Chú Kiệt cuối cùng thở dài, ánh mắt đặt vào khoảng không vô định sau lưng con trai:
"Tưởng Thành, dù không nói ra nhưng ta biết con vẫn luôn không vui vì mãi bị ta đánh giá thấp trước mặt người ngoài.
Ta sao lại không biết con giỏi giang, con có tài, mà cũng chính vì biết nên ta mới phải làm như vậy.
Lí do con phải chuyển đột ngột đến trường cấp 3 T hẳn là con chưa quên, à, phải là không thể nào quên."
Cấp 3 T là nơi hắn gặp Kiều Giai Khanh và tình địch Nghiêm Liễm.
Như kịch bản đã đề cập, Tưởng Thành là học sinh thuộc diện "chuyển ngang".
Thông thường, việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-doat-my-nhan/2711788/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.