"Đúng được 80% như thế này là khá ổn đấy, lý thuyết hôm nay có chỗ nào cần giải thích nữa không?"
"Hết ạ."- Một giọng nói trong trẻo có phần cáu kỉnh đáp lại.
"Vậy rửa mặt đi ngủ đi, đừng thức khuya. Bài tập anh sẽ gửi thêm, có gì thắc mắc thì nhắn tin trao đổi sau."- Làm như không nghe ra sự cáu giận ấy, chủ nhân đầu dây nọ thư thả đáp.
"Vâng, em chào... thầy."
Tắt máy tính, Tưởng Thành bắt đầu khúc khích cười.
Kiều Giai Khanh thật sự... đáng yêu quá thể!
Dù tức giận nhưng cậu vẫn vô cùng xinh đẹp, hơn nữa biểu cảm cố kìm nén cảm xúc của Kiều Giai Khanh dễ thương cực kỳ. Khiến hắn muốn bắt nạt đến khi bật khóc thì thôi.
Khụ, không chọc đến mức bật khóc, cùng lắm là làm hai mắt đỏ hoe thôi. Tưởng Thành nén cười nghĩ nghĩ, lòng dâng lên sự đồng cảm sâu sắc đến các tổng tài bá đạo.
Vợ nhỏ moe moe như vậy chẳng trách họ lấy việc trêu ghẹo cục cưng nhà mình làm niềm vui ha.
Còn bên kia, cậu không kìm được mà nghiến răng ken két.
Ngay từ đầu, Kiều Giai Khanh đã biết khi học từ xa thì học sinh chắc chắn sẽ phải bật cam mở mic.
Vốn tưởng "thầy giáo" cũng sẽ làm vậy nên cậu khá yên tâm mình sẽ không phải chịu thiệt, vui vẻ copy link vào phòng học.
Kiều Giai Khanh thậm chí còn suy nghĩ không biết khi nhìn thấy mặt thật của đối phương bản thân sẽ phản ứng ra sao.
Nào ngờ...
"Cậu làm cái gì khuất tất hay sao mà phải tắt camera?"
"Nhưng... Nhưng anh cũng đâu có..."- Anh cũng đâu có mở?
"Tôi giám sát cậu hay cậu giám sát tôi?"
Thế là Kiều Giai Khanh lại phải lật đật bật lại.
Được, coi như cậu tưởng bở, nhưng... nhưng dạy học thôi mà, người kia có cần bóp tiếng đến mức thành giọng của một ông giáo già U60 như thế không?
Rốt cuộc, Kiều Giai Khanh không giả bộ ngoan hiền nổi nữa, cậu bắt đầu gây khó dễ:
"Em không hiểu, thầy nói lại đi. Vẫn không hiểu."
"Ai, thầy giảng mơ hồ quá, em nghe mà suýt ngủ gật mất."
"Câu này em không làm được, chỉ cần làm y như theo cấu trúc em cũng không làm được."
Kiều Giai Khanh thừa nhận, cậu có phần quá đáng thật, tuy nhiên đối phương thế mà một chút cũng không hề khó chịu! Còn cố gắng lấy những ví dụ dễ hiểu nhất để cậu có thể nắm được kiến thức nữa chứ.
Sau 3 tiếng đồng hồ vật lộn, Kiều Giai Khanh đành chịu thua, nghiêm túc học hành, nói không với cay cú.
Thực chất khả năng ngoại ngữ của cậu rất tốt, chẳng qua bỏ bê quá lâu dẫn đến mất gốc ngữ pháp, thiếu kĩ năng giải bài tập.
Những gì người kia nói ở lần đầu tiên cậu đã hiểu ngay, tuy nhiên vì chơi xấu nên Kiều Giai Khanh cố tình bắt đối phương nói đi nói lại tới bốn năm lần.
Giờ nghĩ lại cậu bắt đầu cảm thấy hối hận, phải giảng đi giảng lại một phần kiến thức đơn giản như thế... người kia sẽ không nghĩ cậu là một đứa tối dạ chứ?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]