- Thật ngon
Phương Giải để đũa xuống, dùng khăn tay trắng tinh đi lau vết dầu bên khóe miệng.
- Thức ăn bên này so với Trung Nguyên mà nói thì thiếu một phần thuần hậu nhưng nhiều hơn một phần lịch sự tao nhã. Thức ăn nơi Trung Nguyên, nhất là tại phương bắc đều có hương vị rất nặng. Thức ăn nơi biên cương phía đông này đa số đều nhẹ, ăn liên tiếp mấy ngày cũng sẽ không cảm thấy phiền chán.
Mộc Thanh Lâm vội vàng nói:
- Thành đông còn có một quán ăn đã hơn trăm năm, hương vị còn tuyệt hơn.
Phương Giải gật gật đầu:
- Một khi đã như vậy thì ngày mai phải đi ăn thử xem.
Mộc Thanh Lâm cười vâng lời, cùng Phương Giải rời khỏi quán rượu.
Phương Giải không có ở tại nơi Mộc Thanh Lâm sắp xếp mà là ở tại trạm nghỉ chân. Toàn bộ trạm nghỉ chân đều bị Hắc Kỳ Quân chiếm cứ, những binh lính khôi ngô to lớn đằng đằng sát khí canh giữ ở đây làm cho người ta không dám tới gần. Có lẽ có người hoài nghi, trên cơ thể con người không thể có cái thứ gọi là sát khí được, đó là một thứ huyền diệu rất khó giải thích, không thể tin. Nguyên nhân bởi vì từ trước đến nay, dân chúng bình thường đều không có cơ hội tiếp xúc với những người chân chính mang theo sát khí đó.
- Hôm nay lại đi ra ngoài ăn?
Hạng Thanh Ngưu thấy Phương Giải trở về liền nhịn không được mà bĩu môi:
- Lão già tên Mộc Lâm Thanh kia quả thật là một kẻ dẫn đường tốt, cũng là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570907/chuong-1433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.