Mí mắt của Mộc Quảng Lăng không tự chủ được nhảy lên vài cái. Gã nhìn thánh chỉ Phương Giải đưa tới, lại nhìn nhìn vẻ mặt nghiêm trang của đối phương, không biết nên nhận lấy hay cự tuyệt bằng cách nào. Thánh chỉ này là giả sao? Hiển nhiên không phải, bởi vì ngọc tỷ đó chính là đồ thật.
Thánh chỉ này vậy có thật không? Hiển nhiên cũng không phải, bởi vì gã vừa trơ mắt nhìn Phương Giải vừa viết ra đấy.
- Cái chữ này thật đúng là có một phong cách riêng.
Sau khi do dự một hồi lâu, Mộc Quảng Lăng rốt cục vẫn phải bật cười ha hả muốn đem chuyện này đẩy qua. Phương Giải hiển nhiên không phải mang theo thiện ý tới, tuy rằng hắn cười đến rất hòa thuận.
- Như thế nào, Quốc công không tiếp chỉ?
Phương Giải lại hiển nhiên không có tâm tư để ý tới câu đùa không vui chút nào kia của Mộc Quảng Lăng.
- Tất cả mọi người đều làm việc cho triều đình, đều là vì đem cường đạo đuổi đi ra ngoài, đều là vì bảo vệ một phương bình an. Hắc Kỳ Quân và nhân mã của Mộc phủ đều do triều đình quản chế, hơn nữa ta và ngài cũng có thể xem như quen biết cũ, cho nên Vương Gia, ta xem vẫn là không cần mấy thứ thủ tục như vậy đi. Về sau nếu như Hắc kỳ quân muốn bao nhiêu quân lương, cứ phái người đến thông báo với ta một tiếng là được.
Mộc Quảng Lăng ngượng ngùng cười cười, ý bảo phần thánh chỉ này bản thân gã chắc chắn sẽ không tiếp
Phương Giải thật cũng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570906/chuong-1432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.