Sướng Xuân Viện
Phía sau ở trong rừng có một ngọn đồi. Trên ngọn đồi có một tảng đá rất phẳng và lớn.
Rừng trong Sướng Xuân Viện không tính là rộng. Có vài chỗ là trụi lủi. Không phải cứ là lâm viên của hoàng gia là phải hoàn mỹ. Có mấy chỗ trụi lủi như vậy là không hiếm thấy. Lúc Chân Tông Hoàng Đế còn tại vị, ý tưởng đột phát, lệnh cho người dười nhổ cây cối ở phía nam trồng vào trong Sướng Xuân Viện. Người của Công Bộ khuyên can vài lần, nói rằng khu vực khác nhau khí hậu khác nhau. Thực vật ở phía nam mang tới đây trồng chưa chắc sống được.
Năm đó Chân Tông Hoàng Đế đã già nua, ông ta nói ta là Thiên Tử, không chỉ là người, cho dù vạn vật dưới bầu trời này cũng là thần dân của ta. Ta bảo đưa chúng nó tới phương bắc chúng nó phải tới, chúng nó dám không sống sao?
Người của Công Bộ không làm gì được, trong vài năm liên tục đều thực thi nhiệm vụ này. Nhưng đều không ngoại lệ, mặc kệ trên đường bảo vệ cẩn thận cỡ nào, thì thực vật nhổ ở phía nam mang tới Sướng Xuân Viện trồng đều không sống được. Lúc đó Chân Tông Hoàng Đế rất tức giận, vì chuyện này mà cách chức mấy vị quan.
Sau khi tới Thiên Hữu Hoàng Đế kế vị, phục lại quan chức cho bọn họ, hạ lệnh dừng công việc này lại. Quan viên xử lý Sướng Xuân Viện nói không bằng trồng cỏ cây lên chỗ đất kia, nhìn trụi lủi như vậy thật khó coi. Thiên Hữu Hoàng Đế lắc đầu nói, không hao tốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570797/chuong-1323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.