Thành Trường An
Đọc xong tin cấp tốc từ Đông Cương do Kiêu Kỵ Giáo gửi tới, Phương Giải khó nhịn được lửa giận trong lòng.
- Ta tưởng rằng Mộc Quảng Lăng là một anh hùng, hiện tại xem ra đã quá đề cao y rồi. Người nước ngoài chưa bị đánh lui y đã bắt đầu tính toán cho bản thân. Ngay cả thủ đoạn ti tiện như cắt lương thực cho liên quân cũng làm được. Nếu không phải chúng ta có Hàng Thông Thiên Hạ giúp đỡ, chỉ sợ đội ngũ đang phòng thủ Phượng Hoàng Đài bây giờ phải chết đói rồi.
- Cục diện của Đông Cương rất loạn, chắc là Mộc Quảng Lăng nghĩ ổn định nội bộ trước đã rồi mới tập trung tinh lực đánh đuổi giặc ngoại xâm.
Độc Cô Văn Tú nói:
- Nhưng y lại quên, người nước ngoài đâu có cho y thời gian để ổn định nội bộ? Y sốt ruột tạo áp lực cho liên quân, người nước ngoài tất nhiên hí hửng. Nếu thực sự xảy ra nhiễu loạn gì lớn, thuộc hạ lo lắng áp lực lên Nạp Lan tướng quân bên kia sẽ càng nhiều. Theo ý kiến của thuộc hạ, không bằng phái người tới Đông Cương, lệnh cho Nạp Lan Định Đông mang quân lui về Sơn Hải Quan. Nếu người nước ngoài muốn nhập quan thì bắt buộc phải vượt qua Sơn Hải Quan. Ở quan nội ngăn cản địch cũng là thượng sách.
Ngô Nhất Đạo trầm tư rồi nói:
- Độc Cô Văn Tú nói có lý. Mộc Quảng Lăng một lòng một dạ muốn nắm lấy quyền chỉ huy, muốn tất cả mọi người nghe theo lệnh của hắn. Điều này không sai. Trên chiến trường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570788/chuong-1314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.