Mộc Tam không chỉ một lần nghĩ tới, có người tới bắt mình coi như là giải thoát.
Hắn luôn nhìn lên trời cười ngây ngô, nhìn chim chóc trên cây cười ngây ngô, nhìn con sâu bò trên tường cười ngây ngô.
Mỗi sáng sớm tỉnh lại, hắn đều cười ngây ngô.
Sau đó tự nói với mình, ta còn chưa bị ép điên, thật tốt.
Bột mỳ sắp hết rồi, hắn nhất định phải ra ngoài mua một ít. Hắn chưa từng tới chỗ quan phủ lĩnh lương thực, bởi vì hắn không dám. May mà lúc trước Phương Giải cho hắn không ít bạc. Ngân phiếu có thể rút tiền trong thành Trường An, nhưng phải tới ngân hàng tư nhân do quan phủ chống lưng. Hơn nữa ngân phiếu một nghìn lượng chỉ đổi được bốn trăm lượng bạc.
Hắn vẫn không dám đi, chỉ dám cầm vàng bạc châu báu cầm cố. Lúc trước hắn cầm một viên đông châu có giá trị vạn kim ở thời thái bình, đổi được 1200 lượng bạc ở tiệm cầm đồ, đây đã là giá trên trời rồi. Lúc ấy ánh mắt của ông chủ tiệm cầm đồ nhìn hắn không thích hợp cho lắm, khẳng định hoài nghi là hắn trộm tới. Cho nên Mộc Tam không dừng lại dù chỉ là một giây đồng hồ, xách bạc lập tức rời đi.
Nếu không phải hắn thông minh, thì nửa đường đã bị người của hiệu cầm đồ giết hết rồi.
Mỗi lần cầm cố hắn không dám đi cùng một nhà, thậm chí không ngại đi xe ngựa tới hiệu cầm đồ bên kia thành. Cho dù là mua bột mỳ, hắn cũng sẽ không tới cửa hàng ở gần nhà.
Hôm nay Mộc Tam dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570699/chuong-1225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.