- Chỉ là trùng hợp mà thôi.
Trầm Khuynh Phiến nghĩ một lúc rồi nói:
- Chúng ta luôn gặp phải rất nhiều chuyện kỳ quái. Chẳng hạn như mơ thấy một việc, vài ngày sau việc này thực sự xảy ra. Có lẽ đi tới một nơi nào đó rồi thấy nơi này quen thuộc. Những thứ huyền hoặc khó hiểu đó, không thể giải thích, nhưng cũng không có nghĩa rằng nó đại diện cho cái gì đó. Huynh tự nghĩ mà xem, mọi việc mà huynh làm mấy năm qua, chẳng lẽ là dựa theo con đường mà người khác đặt sẵn?
Phương Giải cười cười:
- Ta không sao, chỉ là thấy không thích cảm giác này. Mỗi khi có cảm giác này, ta liền không nhịn được nhìn lên bầu trời, nhìn xem có phải tồn tại một bộ mặt lạnh lùng đang quan sát thế gian hay không, rồi dùng ánh mắt nói cho ta biết rằng, ngươi không thể trốn tránh được…
- Có lẽ thực sự tồn tại.
Mạt Ngưng Chi bỗng nhiên nói:
- Nhưng cho dù là có, thì ta cũng không hiểu vì sao ngươi không thích cảm giác này. Nếu như là ta…ta sẽ rất hưng phấn…
Nàng nhìn Phương Giải:
- Lúc trước ta bị các nàng mang đi, cũng từng nghĩ vì sao vận mệnh lại đùa bỡn ta như vậy. Rõ ràng ta nên có một cuộc sống bình yên, học tập nữ công gia chánh, học tập cầm kỳ thư họa, sau đó đợi gia đình chọn cho ta một nhà chồng thích hợp rồi gả, giúp chồng dạy con, bình thản qua hết đời này. Sự hưởng thụ lớn nhất mỗi ngày chỉ là cầm cuốn sách nghỉ mát ở đình bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570677/chuong-1203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.