Độc Cô Văn Tú nói:
- Mặc dù thuộc hạ chưa từng tới Trường An, nhưng có thể tưởng tượng được tòa thành tượng trưng cho hai trăm năm thịnh thế của Đại Tùy vững chắc cao lớn cỡ nào. Cho dù chúng ta có hỏa khí doanh, muốn công phá tòa thành này cũng rất khó.
- Hơn nữa…
Độc Cô Văn Tú nói:
- Chúng ta còn chưa hiểu hết chuyện trong thành. Ngoại trừ năm nghìn áo giáp quân mà Dương Kiên lưu lại ra, còn có bao nhiêu binh lực? Nếu như có thể tìm hiểu được thì rất có ích.
- Không khó!
Ngô Nhất Đạo cười cười:
- Dưới trướng của ta có một tên mập tên là Tửu Sắc Tài, y đang ở trong thành Trường An. Khinh công của y tuy không thể nói là thiên hạ vô song, nhưng không khó để ra vào Trường An.
Phương Giải:
- Ta biết bản lĩnh của Tửu Sắc Tài. Khinh công của y giống như bông liễu lướt trên gió vậy.
- Tuy rằng…là một bông liễu rất lớn.
Hai mắt Độc Cô Văn Tú sáng ngời. Y thực không ngờ Phương Giải còn sắp đặt một quân cờ ở trong thành Trường An.
- Không chỉ là số lượng thủ quân, nếu có thể liên lạc với người của chúng ta ở trong thành Trường An, vậy thì hoàn toàn có thể phân hóa được đám quyền quý bên trong. Dương Kiên chết rồi, đại tướng Vi Mộc dưới trướng của ông ta suất lĩnh năm nghìn áo giáp quân phòng thủ Trường An. Điều này chẳng khác nào gắn thêm một thanh đao lên Trường An vốn có phòng ngự tuyệt đối, vừa có thể thủ vừa có thể công. Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570676/chuong-1202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.