Lai Mạn Đại Đế liều mạng uống một ngụm rượu lâu năm của thành Xích Viêm. Rượu này đã nhẹ hơn rượu mới ủ rất nhiều, nhưng hiển nhiên y không thích hương vị này cho lắm. Quý tộc Agdoa thích uống nhất vẫn là rượu nho, thích hương vị quanh quẩn đầu lưỡi kia. Mà rượu của người Hán khá là mạnh, cổ họng bóng rát khó chịu.
Dù chỉ uống một ngụm nhỏ, nhưng vẫn cảm thấy cháy họng.
- Plens, lúc kẻ địch khiến cho ngươi phải coi trọng, thì đó là chuyện tốt.
Y mỉm cười nhìn thoáng qua Plens, người hận không thể dấu hết tóc bạc trên đầu đi. Y biết lão già này không thích bị coi là già. Sở dĩ y chưa thả Plens về nhà dưỡng lão, là vì y biết nhiệt huyết trên người Plens vẫn còn. Đúng vậy, y thích dùng tướng lĩnh trẻ tuổi, bởi vì người trẻ có sự bốc đồng và nhiệt huyết. Plens tuy già rồi, nhưng tâm của y vẫn chưa già.
Một người già có trái tim không chịu thua người trẻ tuổi, đây là một việc rất tốt.
Có nhiệt huyết của người trẻ, có kinh nghiệm của người già.
- Đúng vậy, thưa bệ hạ tôn kính.
Plens cúi thấp đầu nói:
- Kẻ địch quá yếu thì không bao giờ học được điều gì. Kẻ địch càng mạnh, thì học được càng nhiều.
- Không!
Lai Mạn Đại Đế lắc đầu:
- Kẻ địch của chúng ta không tính là hùng mạnh, chỉ có thể nói là ngoan cường…
Plens nao nao, sau đó hỏi:
- Những người tu hành không có ở đế quốc Agoda kia thực sự rất mạnh. Bọn họ có được thực lực cá nhân khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570663/chuong-1189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.