Hạng Thanh Ngưu không nhịn được cười lạnh:
- Ngươi nói không sai. Ta là đệ tử quan môn của Vạn Tinh Thần, ngươi và ta vốn có chút quan hệ, bởi vì trong ngươi có một nửa tu vị của sư tôn. Nhưng ngươi lại dùng roi quất vào thi thể của sư tôn ta, ngươi cảm thấy ta sẽ làm bộ như không biết sao?
- Đánh xong trận chiến này rồi nói sau.
Dương Kiên thở dài:
- Trẫm chợt phát hiện, người đại tu hành thật không nên tồn tại trên thế giới này…Nếu chúng ta đều không có tu vị, vậy thì sẽ không quyết chiến chính diện như vậy, mà là chỉ huy thiên quân vạn mã chiến đấu trên chiến trường. Lúc đó, thắng bại khiến người ta thoải mái hơn xa như bây giờ. Chính vì có người đại tu hành tồn tại, cho nên chiến tranh liền không còn thuần túy nữa rồi…Quyết đấu cá nhân, có thể ảnh hưởng tới thắng bại của mấy chục vạn, thậm chí trên trăm vạn quân đội.
- Hiện tại ngươi mới cảm thán, không thấy đã chậm sao?
Đại Tự Tại không nhịn được cười châm chọc:
- Nếu không có người đại tu hành, liệu ngươi có sống được hơn hai trăm năm không? Không có người đại tu hành, ngươi có lập nên đế quốc này không? Không có người đại tu hành, ngươi có đấu được với thư viện Thông Cổ không? Đều không thể, cho nên chớ nói mấy lời già mồm cãi láo này. Rõ ràng luôn đắc ý vì sự cường đại của mình, nhưng giờ lại già mồm cãi láo giống như quả phụ lẳng lơ đang lo lắng tới danh tiết vậy…Chủ yếu nhất là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570640/chuong-1166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.