Nhìn hai người kia lao tới, Đại Tự Tại không khỏi nhíu mày. Lúc trước y một mực lo lắng, vì sao viện thủ của y vẫn chưa chạy tới. Đúng là áo giáp quân của Dương Kiên thiên hạ vô song, nhưng trong quân của Dương Kiên không có người có tu vị kinh người. Hai mươi tám tăng nhân mặc áo đỏ mà y mang theo tới đây đều có tu vị cực cao, không khó để xông ra đại doanh.
Nhưng thẳng tới khi bị trọng thương rồi lột da, đám thủ hạ kia vẫn chưa chạy tới.
Kỳ thực Đại Tự Tại có dự cảm bất thường, chỉ có điều giao chiến với Dương Kiên không thể phân tâm dù một chút, cho nên không có thời gian suy nghĩ sâu hơn. Cuối cùng viện thủ của y không đến, trái lại là viện thủ của Dương Kiên. Mà hai viện thủ này, rõ ràng vài ngày trước vì đàm phán không thành với Dương Kiên có thể thành kẻ thù bất kỳ lúc nào.
Phương Giải
Hạng Thanh Ngưu
Nhìn thấy hai người này, Đại Tự Tại cười tự giễu.
- Ta quên mất, thế giới này chưa từng có bằng hữu vĩnh viễn, tất nhiên cũng không có kẻ thù vĩnh viễn. Mấy ngày hôm trước còn đối chọi nhau gay gắt, còn bây giờ vì lợi ích chung đã có thể trở thành bằng hữu sóng vai chiến đấu.
Sắc mặt của Dương Kiên khá khó coi. Vài lần xông lên rồi bị Đại Tự Tại đẩy ra khiến ông ta bị thương không nhẹ. Ngay cả áo giáp bằng nội kình kiên cố cũng bị phá vỡ, trọng giáp sắc bén thì bị đứt gãy.
Nhưng, ông ta vẫn đợi được viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570639/chuong-1165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.