Hoàn Nhan Diên Thọ là con của Hoàn Nhan Khang, em họ của Hoàn Nhan Trọng Đức. Nhưng từ trước tới nay y đều đối xử với Hoàn Nhan Trọng Đức như là Đại Hãn tương lai, tôn kính còn hơn tôn kính phụ thân mình. Cho nên trong lòng Hoàn Nhan Diên Thọ cũng rất đau khổ, đau khổ giống như Hoàn Nhan Trọng Đức.
Tình cảnh của hai người khá là tinh tế. Nhưng như vậy ngược lại càng khiến cho quan hệ giữa hai người càng thêm thân mật.
- Đại ca!
Hoàn Nhan Diên Thọ cởi túi rượu uống một ngụm lớn, sau đó không nhịn được ho khan. Rượu này là bọn họ học được từ người Hán sau khi tới Đông Cương, là năm nay mới lấy ra, hương vị cay nồng, không hề dịu dàng. Uống vào giống như có một ngọn lửa thiêu đốt trong người.
Mà người Bắc Liêu quen với uống rượu sữa ngựa có hương vị nhẹ hơn.
- Tiếp tục như vậy cũng không phải là cách hay.
Hoàn Nhan Diên Thọ thở dài:
- Hôm qua cha đệ lại nói mấy điều linh tinh. Hiện tại mọi người đều nhìn ra được, Đại Hãn không thích huynh, cha đệ cũng không thích huynh. Hàn kỵ của huynh đều bị thu về, mà cha đệ được phong thưởng càng ngày càng nhiều…Nếu cứ tiếp tục như vậy thì biết làm sao bây giờ?
Hoàn Nhan Trọng Đức ngoại trừ cười khổ ra còn có thể làm gì?
- Có lẽ, Đại Hãn không cho rằng ta có năng lực giúp bộ tộc sống tốt hơn.
Y nhận lấy túi rượu, uống một hơi cạn sạch:
- Nhưng ta vẫn cho rằng Mộc phủ giúp chúng ta là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570519/chuong-1045.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.