Từ xưa tới nay, hình như chiến trường chưa từng xuất hiện chuyện như vậy. Một phương mang binh tấn công Đô thành của một phương khác, sau đó phương bị vây phái người ước hẹn với chủ soái của phương tấn công, đấu một trận trên nóc hoàng cung. Ước hẹn này vốn là một điều vớ vẩn, nhưng chủ soái của phương vây thành không ngờ lại đáp ứng. Giờ không phải là vớ vẩn nữa rồi, mà là không thể tưởng tượng nổi.
Phương Giải tự mình tiễn Ngộ Kỷ Đại hòa thượng và Chu Kiểm Toán rời khỏi đại doanh. Ngộ Kỷ Đại hòa thượng nói phải về trước để viết di thư, Phương Giải cười nói, đại sư yên tâm, đám đồ tử đồ tôn kia của đại sư sẽ không đọc di thư của người đâu, bọn họ nhất định sẽ cao hứng xóa bỏ lệnh cấm, ăn một bữa thịt. Ngộ Kỷ Đại hòa thượng nói, ngươi đoán không sai, bọn chúng sẽ tới kỹ viện uống rượu.
Phương Giải cười ha hả, Ngộ Kỷ Đại hòa thượng thi lễ một cái liền rời đi. Hai người trò chuyện vui vẻ, đâu giống như là hai đối thủ sắp quyết đấu sinh tử?
- Quốc công gia.
Chu Kiểm Toán đợi Ngộ Kỷ Đại hòa thượng rời đi mới cười nói:
- Có mấy lời ta không thể không nói…Lý do mà Hắc Kỳ Quân tấn công Nam Yến, chỉ là râu ria. Nói khó nghe một chút, ta không quan tâm tới sự sống chết của Mộ Dung Sỉ. Lúc trước làm sao y ngồi lên vị trí Hoàng Đế, toàn bộ phụ nữ và trẻ em Nam Yến đều biết. Sở dĩ mọi người không phản đối, lý do trong đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570473/chuong-802.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.