Phong cảnh trong hay ngoài thành Đại Lý đều rất đẹp. Nhìn khắp thiên hạ, chỗ ở thoải mái nhất không nơi nào bằng nơi này. Bốn mùa đều là mùa xuân, không lạnh cóng như Tây Bắc Đại Tùy, không nóng tới mức ngột thở như Đông Sở. Dù Phương Giải đã đi qua rất nhiều nơi, nhưng hắn vẫn thích khí hậu ở thành Đại Lý nhất.
Lúc nhỏ hắn từng ở Đại Lý vài năm. Tuy ở trong một hẻm nhỏ bình thường nhất, nhưng lại không ngăn được phong cảnh đập vào mắt. Cảm giác này giống như ngươi đi một bước liền phát hiện ra phong cảnh đẹp, lại đi một bước thì phát hiện có phong cảnh còn đẹp hơn. Mỗi một bước đều có phát hiện mới. Thật giống như không phải ngươi đang tìm kiếm phong cảnh, mà là phong cảnh lao về phía ngươi.
- Ta nhớ tiến vào cửa bắc đi chưa tới một dặm chính là Vi Man Tự. Cũng không biết là ai đặt cái tên này, Vi Man Tự…có nghĩa là chỉ nói lời nói dối.
Phương Giải nhìn về hướng thành Đại Lý, mỉm cười nói:
- Hòa thượng trong Vi Man Tự khác với hoàng thượng ở Phật tông Tây Vực. Trong Vi Man Tự có một vị đại sư tên là Ngộ Kỷ, không biết còn sống hay không. Lúc ta còn ở Đại Lý, ông ta đã bảy, tám chục tuổi rồi. Hàng ngày không thích tụng kinh niệm Phật, mà là thích ngồi ở trước cửa xem trẻ con vui đùa. Ta nhớ có người nói ông ta làm việc không đàng hoàng, ông ta nói, ngươi thì biết cái gì.
Mộc Tiểu Yêu không nhịn được cười:
- Muội vẫn nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570472/chuong-801.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.