Nam tử áo trắng có chút buồn bã, bởi vì y phát hiện chỉ có mỗi mình nghĩ tới điểm này. Điểm này nghe có vẻ hư vô phiêu miểu, nhưng không phải là không có căn cứ.
Nét mặt của Trương Dịch Dương từ lúc đầu mê man, cười nhạo tới hiện tại kinh ngạc, quá trình này khong phải là quá trình mà người mặc áo trắng vẫn tìm kiếm hay sao? Chẳng qua, nét mặt của Trương Dịch Dương thay đổi chỉ trong mười phút ngắn ngủi, mà y thì đã đi rất lâu rồi. Y mang theo thế giới của mình tới thế giới của người khác để quan sát. Dường như thế giới của mọi người không can thiệp được vào thế giới của y, cho nên y vẫn tồn tại.
Có lẽ, y là quần chúng trung thành nhất, đã nhìn bao nhiêu năm rồi?
- Tận thế của người tu hành…
Trương Dịch Dương thì thào một câu, sự sợ hãi dần dần xuất hiện trong mắt.
- Có lẽ không bao lâu nữa…
Nam tử áo trắng quay đầu nhìn Trương Dịch Dương:
- Ta muốn hỏi ngươi một vấn đề, ngươi có biết cách làm thay đổi thế giới nhanh nhất là gì không?
- Cách thay đổi thế giới nhanh nhất?
Trương Dịch Dương phát hiện mình giống như đứa trẻ con ở trước mặt nam tử áo trắng này. Bởi vì suy nghĩ của y là những điều mà mình chưa từng nghĩ tới. So sánh, thật giống như mình vẫn còn đang hát đồng dao, tập chơi trò người lớn, thì đối phương đã là Đại học sĩ, bác học đại nho.
- Là thiên tai?
Trương Dịch Dương hỏi.
- Không…là chiến tranh.
Người mặc áo trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570460/chuong-791-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.