Tam Thanh Quan
Đại điện phía sau đình viện nằm không sâu lắm. Từ cửa sau của đại điện đi ra ngoài một trăm bước liền tới cửa sau của hậu viện. Bên trong hậu viện này toàn là cây tùng. Nghe nói lúc Tam Thanh Quan mới thành lập, là Lão tổ sư trồng xuống. Hiện tại cây nhỏ nhất cũn phải bốn người ôm mới hết. Chính vì sân nhỏ mà cây quá lớn, cho nên hàng năm không thấy ánh mặt trời.
Dưới cây tùng có một bàn đá, trên bàn đá đặt hai chén trà xanh.
Quan chủ Tam Thanh Quan núi Võ Đang, người cực kỳ có vai vế trong Đạo tông, đang ngồi một bên bàn đá, nhìn làn khói bốc lên từ chén, suy nghĩ xuất thần.
Nam tử áo trắng ngồi đối diện với ông ta, cũng nhìn chén trà. Chỉ có điều suy nghĩ của y hoàn toàn khác với Trương Dịch Dương. Trương Dịch Dương suy nghĩ người này muốn làm gì, mà y thì nghĩ trà này thật ngon.
- Trong quan có cây trà cổ?
Y hỏi.
Trương Dịch Dương gật đầu:
- Có một cây trà đã mấy trăm năm, mọc ở cạnh giếng cổ, dù đã cong cong vẹo vẹo nhưng vẫn chưa chết. Đây là lá trà mới hái năm nay, tự tay ta xào, còn mang chút hơi ẩm.
- Thật thú vị, cây trà đã mấy trăm năm vì sao lá mọc ra còn non hơn cả những cây trà mới mọc.
Nam tử áo trắng nói.
Trương Dịch Dương lắc đầu:
- Sống lâu, thường có ưu thế hơn.
Người mặc áo trắng cảm thấy có đạo lý, gật đầu nói:
- Lời này cũng thú vị.
Trương Dịch Dương cười cười:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570458/chuong-789-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.