Trước khi quyết chiến, Phương Giải không ngờ rằng sự phá hủy lại lớn như vậy. May mà đề phòng trước, hạ lệnh cho dân chúng sơ tán, bằng không thương vong khẳng định không nhỏ.
Nhìn cảnh hoang tàn khắp nơi, Phương Giải không tự chủ được nhớ lại trận chiến lúc đó. Từng cảnh từng cảnh lướt qua đầu như một bộ phim, mà mỗi màn đều rất rõ ràng. Trí nhớ trở nên mơ hồ là từ khi La Diệu tiến vào Kim Cương Giới. Phương Giải không xác định liệu lúc đó mình đã bị La Diệu mê hoặc chưa.
La Diệu nói rất nhiều, mà Phương Giải không quên một chữ.
Nhưng những lời đó, có khả năng cũng là thủ đoạn của La Diệu.
Ngày đó, vừa chân thật vừa hư ảo.
Mấy nàng đều đã trở về phòng đi ngủ, Phương Giải không quấy rầy các nàng. Phương Giải chỉ bận tâm khi các nàng đã vất vả chăm sóc mình bốn ngày bốn đêm. Hắn cứ đứng ở bên hồ như vậy, nhìn cảnh tượng xung quanh rồi nhớ lại chuyện đã xảy ra. Có lẽ, về sau tất cả mọi chuyện sẽ thành chuyện xưa.
Mãi tới khi mặt trời xuống núi, Trần Hiếu Nho mới xuất hiện ở bên cạnh Phương Giải, cúi người chắp tay gọi một tiếng Đại tướng quân.
- Thương vong thế nào?
Phương Giải nhẹ nhàng hỏi.
- Kỵ binh bao vây bên ngoài rút quân đúng lúc, nên tổn thất không tính là lớn. Chết hơn ba trăm người, phần lớn là chết trong tay những người tu hành. Trong đó tổn thất hơn bốn mươi võ giả Tam Phẩm, hơn hai mươi võ giả Tứ Phẩm, hơn mười võ giả từ Ngũ Phẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570303/chuong-676-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.