Lúc Phương Giải mở mắt, thấy một màn quen thuộc, sau đó là một mùi thơm ngát chui vào mũi rồi xông tới tận óc, xua đuổi một ít cảm giác hỗn loạn và đau đớn.
- Mùi gì vậy?
Phương Giải tỉnh lại, câu nói đầu tiên, là câu hỏi này.
Cho nên Hạng Thanh Ngưu ngồi ở xa nhất không nhịn được bật cười, sau đó bĩu môi:
- Ài, thua cuộc rồi…ta tưởng câu đầu tiên ngươi hỏi khi tỉnh lại là La Diệu đã chết chưa…không ngờ ngươi lại hỏi đó là mùi gì!
Mạt Ngưng Chi ngồi bên cạnh hơi nhếch miệng, lộ vẻ đắc ý.
- Đây là di hương của Tây Vực, một loại hương hoa chỉ mọc ở nơi cực hàn.
Người giải thích là Tang Táp Táp. Nàng đứng ở bên cạnh cửa sổ, nghe thấy câu hỏi của Phương Giải liền quay đầu nói một câu, sau đó lại quăng ánh mắt ra ngoài cửa sổ. Thoạt nhìn việc Phương Giải tỉnh lại không khiến nàng vui mừng gì, nàng vẫn giữ bộ dáng yên lặng như nước giếng.
- Mùi thơm này rất tuyệt.
Mộc Tiểu Yêu đỡ Phương Giải ngồi dậy. Hắn day day hàng lông mày rồi cười áy náy:
- Xin lỗi, khiến cho mọi người phải lo lắng.
Không ai trách cứ hắn, nụ cười ấm áp tràn ngập căn phòng.
- Ta ngủ đã bao lâu rồi?
Phương Giải hỏi.
- Bốn ngày.
Trầm Khuynh Phiến trả lời:
- Có lẽ là do nội kình của huynh đã tiêu hao gần hết, cho nên thân thể lạnh lẽo và cứng như băng. Là Tiểu Yêu cứ cách nửa canh giờ lại dùng nước ấm lau thân thể giúp huynh, sợ thân thể của huynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570302/chuong-676-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.