Từ cái đêm Phương Giải trừng phạt những tướng lĩnh Ung Châu tới trễ, hắn không triệu tập nghị sự nữa. Đương nhiên, có người âm thầm tới gặp Tổng Đốc Bình Thương Đạo Lạc Thu, nhưng Lạc Thu không âm thầm nghị luận chuyện tướng lĩnh Ung Châu bị đánh, mà ở ngay trước mặt các quan viên Bình Thương Đạo tỏ rõ thái độ, Phương Giải đánh rất đúng.
Hơn nữa ông ta còn đưa ra nghiêm lệnh cho tất cả quan viên Bình Thương Đạo, bất kể là quan văn hay là võ tướng, đều phải nghe theo Phương Giải vô điều kiện. Nếu có người bỏ rơi nhiệm vụ hoặc là cố ý buông thả đùn đẩy trách nhiệm, không cần Phương Giải tới trừng phạt, ông ta là người đầu tiên không đáp ứng.
Điều này làm cho tất cả quan viên Bình Thương Đạo đều kinh ngạc. Bọn họ vốn tưởng rằng Lạc Thu biểu hiện nhiệt tình với Phương Giải chỉ là bề ngoài. Phương Giải bất quá chỉ là cây cỏ cứu mạng tạm thời cho Ung Châu, đợi khi lũ lụt qua rồi, ai còn để ý tới cây cỏ đó nữa? Nhưng giờ nhìn lại, Lạc Thu căn bản không coi Phương Giải là cây cỏ, mà là thần linh để cung phụng.
Biểu hiện kế tiếp của Phương Giải cũng khiến cho tướng lĩnh Ung Châu càng thêm không phục.
Ngày hôm sau sau khi đánh cho tướng lĩnh Ung Châu một trận, Phương Giải liền lấy cớ mang kỵ binh quen thuộc địa hình Ung Châu rồi ra khỏi thành. Không phải là đi ra từ thành nam nơi có kẻ địch bao vây, mà là thành bắc. Đi chừng một ngày mới mang binh trở về, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570257/chuong-639-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.